Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Người đẹp Bình Dương




Tặng em - Với Anh, Em là Người đẹp nhất Bình Dương.

Người đẹp Bình Dương
(Bài viết, thơ, nhạc,..này gửi tặng một người bạn Bình Dương - người bạn mãi mãi là người tôi không bao giờ quên - dù trong lòng bạn: Tôi là người không ra gì...)

    Tác phẩm “Người Đẹp Bình Dương” có thể nói là “đặc sản”, là “Bản quyền” của đất Thủ,..
   Nhạc sĩ Võ Đông Điền tuy ít được biết đến nhưng Anh có nhiều tác phẩm đã đi sâu vào lòng người, nhạc phẩm của Anh có thể gói gọn trong một câu là “Nhạc phẩm đi thẳng”/
Lí do?
   Anh là Nhạc sĩ thế hệ đàn em, việc có chổ đứng trong làng nhạc đương đại là một điều rất khó, nhưng Anh đã làm được. Con đường bước lên ngang hàng các bậc đàn anh trong nền âm nhạc đương đại là rất khó, con đường chinh phục của Anh kéo dài và gian nan (mãi đến qua thập kỉ 90, Anh mới được nhìn nhận là một Nhạc sĩ lớn).
   Có một điều đăc biệt nơi Nhạc sĩ này,.  Anh là người “thích đi”..Anh đi nhiều và thu thập cảm xúc qua thực tế, các nhạc phẩm của Anh hầu như được sinh ra từ việc quan sát, xâm nhập thực tế.
   Các tác phẩm mà có khi ta hay nhẩm hát theo khi ngồi thưởng thức  ly café  bên quán vắng,..văng vẳng tiếng nhạc du dương.."…Tóc xõa vai mềm, tha thướt lưng thon,..”;
Hay trong một đêm trăng, ôm đàn ngồi trước hiên nhà..
"…rồi thời gian dần trôi mau
Em không nghe tôi dạo phím đàn
Mà chỉ nhìn len lén bên song.." ...nhưng có khi ta không để ý đến tác giả là ai.
 Hai đoạn tôi viết ở trên chính là đoạn trong “Người đẹp Bình Dương” và “Tiếng hát Chim đa đa”,..và còn nữa như Xin đừng trách Đa đa, Màu hoa bí (đây là nhạc phẩm tôi thích).
Cuối cùng, Anh cũng là người…mê thơ văn, cũng làm thơ và viết,..Như đây là một đoạn trong bài thơ của Anh:
...
Một nửa tình yêu 
Trao em qua ánh mắt..
Một nửa tình yêu
Anh còn dấu trong tim
Em rạng rỡ là mùa xuân đến sớm
Em vô tình anh chỉ trách mùa đông..
...(Trích "Một nửa mùa đông - Một nửa mùa xuân, Võ Đông Điền).
myhoanmy biên soạn..
Chúc dáng ngọc sáng mãi, sáng mãi dù trăng tròn hay khuyết,..

Dáng ngọc Bình Dương

Mùa hạ ấy mãi là mùa kỉ niệm
Kỉ niệm này theo mãi mãi đời ta…
 ....
Qua đất thủ nắng lắc lư chào đón
Đất miền đông như ngọn gió gọi mời
Chợt xao xuyến sáng ngời ôi dáng ngọc
Nón nghiêng che lọn tóc phủ vai mềm

Đêm chưa đến sao như trăng đã hiện
Dáng thướt tha bên bến tựa chị hằng
Nắng vừa qua hương đêm thêm cố vội
Tỏa ánh trăng soi lối gót sen mềm…

Anh bối rối hỏi đường ra đến bến
Em khẽ cười ..đã đến hỏi làm chi?
Anh thêm rối trách sao mình lẩn thẩn
Hỏi vô duyên sao dấu được cõi lòng…

Thuyền đã sang anh vẫn như mơ ngủ
Tụ nét buồn ngơ ngẩn tiếc hương quê
Rồi cố gắng thốt lên lời thăm hỏi
Hỏi nhà nàng miệng nói mắt cầu mong..

Nàng bẽn lẽn lòng vòng rồi cũng nói
Cuối vườn kia mái ngói chính là nhà
Qua khóm trúc rồi sang vườn tố nữ
Gặp vườn cam  đi hết đến cửa nhà..

Lời tạm biệt thốt ra sao khó quá
Chợt buồn lòng sao nắng hạ qua nhanh
Dành phút ấy để ta thêm lưu luyến
Tiễn chân người ta hẹn sẽ về thăm..

Ơi em gái bình dương,..
 Ơi dáng bình dương…

Đường trải rộng khiến ta như quên hướng
Cứ  ngơ ngơ như lữ khách không nhà
Ta sẽ đến sẽ về thăm đất thủ

Sẽ bên em tay nắm ngắm cây vườn…
myhoanmy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét