Anh,..
Sao anh nỡ hóa thân làm cơn gió
Tỏ chút tình rồi bỏ lại đắng cay
Say men ái rủi may em không ngại
Lại nhói lòng nhìn gió thoảng nơi xa
Là duyên số gió xa rồi cũng đến
Nếu số phần dù cận cũng trôi xa
Ta luôn hiểu cớ sao ta vẫn nhận
Vẫn mở lòng dù tận chẳng phân vân..
Gần men ái như gần ngọn gió
Bỏ tình đời tựa bỏ bến thơ
Chữ duyên đi với chữ ngờ
Duyên cơ đã định biết khờ cũng mơ
Dù tình lỡ bơ vơ lại nhớ
Nhớ bài thơ dang dở hôm nào
Ước sao ghép lại đường tơ
Bài thơ được kết hoang sơ lại về...
myhoanmy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét