Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Hồi kí một cuộc đời 16, phần 5, Chương IV.


..Phần 5, chương IV
Anh ở đây đến thứ ba sẽ qua khu FG  chờ lệnh đi lao động – Hương nói  mà cứ cúi mặt, cô biết sẽ xa người bạn này và ngày gặp lại sẽ khó lắm…
-                     - Ừ, Tôi biết, cảm ơn cán bộ.
Hiếu tư lự: sao tự dưng mình cũng thấy luyến tiếc, cuộc vui phải tàn, nhưng với Cô cán bộ này, mình cũng có cảm tình,..không khắt khe như cán bộ khác và giúp mình nhiều.
-               -   Thôi, Hương chào Anh, do tối thứ hai Hương trực nên sáng thứ ba Hương nghỉ - sẽ không “tiễn” Anh được, tối thứ tư Hương sẽ qua khu FG gởi anh ít đồ để đi trường.
-               -  Cán bộ đừng và không cần vậy, sẽ không tốt cho cán bộ đâu, nếu còn cơ hội, tôi hứa sẽ tìm gặp cán bộ khi Tôi tự do…tôi mang ơn cán bộ nhiều lắm.
-                  - Anh Hiếu này…
-            -   Cán bộ cứ nói.
-              - Anh có thể đừng xưng hô “cán bộ” được không?, khi chỉ có hai người?
      Hiếu biết cô cán bộ có tình cảm với nó, biết nhưng mơ hồ,..Anh ba giá là người từng trải, Ảnh nói Cán bộ Hương thương em đó, nhìn cách cư xử, lo lắng cho em là hiểu. Hôm em ra tắm, Anh tình cờ nhìn lên lầu thấy cán bộ Hương cứ nhìn em suốt.
Hiếu không nỡ xóa đi tình cảm này: cũng đâu mất mát gì, vả lại cô ấy tốt với mình mà…
-              - Ừ, thì không gọi “cán bộ”, vậy gọi tên nhe?
Hương rạng ngời :
-               -   ừ, Anh cứ gọi tên hay em cũng được, đừng gọi cán bộ…
…Anh ngủ đi,..Hương vô tình chạm vào tay Hiếu khi thả tay khỏi song sắt nhưng cố ý nắm luôn tay Hiếu…lại một cảm giác thoải mái và ấm áp lan tỏa cho cả hai người…
--
   Sáng nay chủ nhật nên cả phòng sau khi điểm danh thì hầu hết ngủ tiếp,..nhưng tự nhiên đang tập thể dục, Anh ba hứng chí chia phe “cân đài”, Hiếu không hứng thú mấy trò này, nó từng nói Anh ba:
-              - Em biết Anh chủ yếu là vui, nhưng em thấy nguy hiểm quá, trong này sức đề kháng và khả năng cấp cứu khi có sự cố rất thấp.
-             -  Em đừng lo, Anh làm trọng tài, thấy có gi Anh dừng họ ngay mà.
-             -  Em lo thôi, có gì Anh mệt lắm…
…và lời Nó nói hôm nay đã xãy ra, nhưng theo chiều hướng khác…
“Đến thằng Thông và Huy” – Anh ba giá vừa miệng nói tay chỉ hai thằng đang ngồi dựa vách.
Hiếu cũng ngồi sát cửa xem, nó quan sát thấy thằng Thông có vẻ khỏe và lanh lẹ, “chắc Huy mệt” Hiếu nghĩ…
       Chỉ mới xáp vào nhau, thằng Thông đã đá thằng Huy bật ngược ra sau,nó mất thăng bằng, té đập ót xuống nền xi măng,.. Anh Ba vội chạy đến chặn Thông lại nhưng thằng Huy có lẽ bị đá trúng ngực khi đang hít vào hay sao nên khá nặng.
Em gọi cấp cứu đi Hiếu – Anh Ba hốt hoảng quay sang Hiếu.
…Báo cáo cán Bộ, Phòng 15 khu BC có người bệnh, xin cấp cứu…Báo cáo cán bộ…
      Hiếu hét to 4,5 lần nhưng chẳng nghe tiếng chân hay tiếng khóa lách cánh như mọi khi. Nó quay lại sơ cứu cho Huy, kê đầu Huy lên đầu gối nó và dùng tay xoa, ép ngực Huy. Có một thằng đem đến cái gối, Hiếu vội đặt nhẹ Huy xuống, nó nhìn qua Anh Ba,..ảnh ngồi dựa tường có vẻ lo lắng.
Em đá cửa nghe Anh ba? – Hiếu hỏi – nếu không kịp em thấy nguy đó.
-               -       ừ, ..
     Hiếu bước đến cửa, nó dùng chân đá mạnh vào cách cửa sắt, sau một loạt vài cú đá là có một thằng gọi cấp cứu,..Anh ba cũng đứng dậy, ảnh đẩy vai Hiếu ra và cũng đá cửa…có hai Cán bộ đi lên…
    Sau khi đưa Huy đi cấp cứu ở bệnh xá trại giam chừng 30 phút, hai cán bộ trực khi nãy lên hỏi lí do…Thông đứng lên nó: Dạ cán bộ, là em đánh nó,..
-                                   -  sao mầy đánh?
-                                 -  Dạ tại có xích mích cá nhân..
Đó là một cách xử xự đúng kiểu giang hồ, đã làm thì nhận và ôm hết cho đàn Anh.
Cán bộ trực trưởng ca hôm nay là cán bộ Dũng, ông ta thừa biết là cân đài và biết rõ có Ba giá nhưng cũng đành im,..có lẽ muốn truy cho rõ và triệt bớt Đại bàng, cán bộ Dũng cho cách li Thông điều tra.
-                      -    Mầy bận áo vào, qua phòng kỉ luật, mai tiếp tục làm việc.
-                     -    Dạ..
     Phòng kỉ luật khu BC là phòng 9, cách phòng  15 một cánh cửa.
Rồi mọi việc cũng tạm ổn, Hiếu tắm xong nó cùng Anh Ba ngồi ăn tối,..đang cầm chén cơm nó giật mình khi nghe văng vẳng…Báo cáo cán bộ, phòng 9 khu C có người bất tỉnh xin cấp cứu – tiếng báo cáo này đã ám ảnh hiếu cả quá trình cải tạo…
     Cán bộ lại chạy lên..và xôn xao bên phòng 9 khá lâu… Hiếu có linh cảm không tốt cho Thông, và quả không sai, khi thằng trật tự đi ngang, Anh Ba hỏi nó:
-                             -  Ai vậy mầy?
-                             -   Dạ, Anh Thông.
-                            -   Cái gì? Nó có sao không? Sao không đưa nó đi cấp cứu?
-                             -   Ảnh chết rồi Anh ạ
Ba giá sững sờ…
  Sau này Hiếu biết được thằng Huy là cháu vợ trưởng phòng 9, khi đưa nó ngang qua cấp cứu phải ngang qua phòng 9,..thằng đó thấy, khi Thông bị đưa vào nó biết ngay, nó đã cho sinh hoạt và…
-           Trời ơi, Anh tệ quá –Ba giá nằm gác tay than thở,.
-                    -  Anh đâu có lỗi khi Thông bị vậy.
-                    -    Anh có, Anh có,…lẽ ra lúc đó Anh nhắn tụi P9 nó là em út Anh, có thể Long(tên thằng trưởng phòng) sẽ nương tay .
-                     -   Lỡ rồi biết sao…em nghĩ em và Anh chắc đi kỉ luật, nặng có khi bị liên lụy nếu Huy nó không tỉnh.
       
     May cho Hiếu và Ba giá, Huy sáng hôm sau được về phòng, nhưng Ba giá và Hiếu bị đưa đi kỉ luật tội để xãy ra ẩu đả và đá cửa. Thằng  Long và hai đàn em bị cách li, chuyển qua phòng đặc biệt chờ ra tòa xét xử vụ đánh chết Thông…có lẽ rất nặng, trước đây cũng có vụ như vậy, đầu vụ bị xử thêm 15 năm tù giam.
   Ba giá dính tiếp 15 ngày cùm do tái phạm nghiêm trọng và là thành phẩn cộm cán. Hiếu  nhẹ hơn do Anh ba hầu như nhận hết, nó chỉ bị ghép tội đá cửa theo lệnh Anh ba, dính 5 ngày cùm.
   Kỉ luật phân ra hai loại, một là bị cùm hai chân ban đêm từ 5h30 đến 6h sáng, ban ngày bỏ bớt 1 cùm, hai là cùm 24/24 cả hai chân.
  Cùm hai chân thật khủng khiếp, hầu như không thể đứng lâu do khó giữ thăng bằng. Hiếu bị đưa xuống trệt do trên hết phòng biệt giam trống , Anh ba xuống gác 2…
Trệt kỉ luật “vui” hơn đó em – Anh ba nói nhỏ với nó sau khi cán bộ Dũng đọc lệnh biệt giam..- có nữ, có ánh sáng và gần hồ nước.

     Quả không sai, Hiếu được đưa vào phòng biệt giam nhưng khá rộng, ngoài ô cửa, phía trên là khung sắt vuông cao chừng 1 tấc, ngang cỡ 4 tấc, nó có thể thấy ánh sáng, đứng nhìn ra ô cửa thì thấy toàn bộ khoảng sân, hồ nước mà ngày thường các phòng trên lầu thay phiên xuống tắm,..cạnh vách biệt giam là một dãy  phòng giam nữ.
   Hiếu bị cùm ai chân suốt, rút kinh nghiệm  lần trước, Hiếu hạn chế thức khuya, chiều nào nó cũng cố tập nhún 50 lần…nó dùng hay lòng bàn tay úp vào gối và đứng lên ngồi xuống.
  Do là khu nữ, nó cũng được Trật tự nữ mang cơm, nước.
Cô trật tự tên Hoa (sau này nó được biết tên đầy đủ là Nguyễn ngọc hồng Hoa – một cái tên rất đẹp)
Hoa lớn hơn Hiếu 4,5 tuổi,..gương mặt tròn và hiền lành..
-                           -  Tôi nhìn Chị hiền lành, sao phải vướng vào đây vậy?
Hiếu hỏi nhỏ khi thấy cán bộ ở xa và không để ý khi Hoa đem cơm cho nó.
   Hoa không trả lời, Chị ta cứ bình thản lấy cái chén nhựa màu trắng múc cơm bỏ vào một cái chén nhựa màu xanh khác rồi đưa vào cho nó…
Lúc khép cửa Hoa mới nhìn hiếu:
        -  Hoa bị bể hụi..
-                                         -       Cứ tưởng Chị sợ.
-                                        -   Không, do cán bộ Thanh mình không thân nên mình không dám nói nhiều, khi nào ca cán bộ Hương mình nói sau nhe.
     Tiếng khóa cửa lách cách nhẹ nhàng làm hiếu chợt  có giây phút thoải mái – khác xa mấy thằng trật tự, cứ đóng cửa là ầm ầm kiểu như nói “Tao đóng cửa”, còn Hoa thì “Em khép cửa nhe?” Hiếu bật cười cho lối suy nghĩ của nó.

     Đêm đó Hương đi trực sớm như lệ thường, Cô vào kí sổ giao ca,..lướt qua báo cáo ca ngày, chợt Cô giật mình…Hiếu phòng 15: Biệt giam trệt tội gây rối, đá cửa.
  Hương tái mặt, Cô ngồi dựa vào ghế gỗ bần thần…sao Ảnh không nghe mình vậy..
Cô đứng lên mà như có tảng đá đè nặng đôi chân, ..
Hương vào văn phòng lục tìm biên bản kỉ luật và đọc kĩ,.. Cô nghĩ:
   - U, ảnh không phải tội gì nghiêm trọng, chắc do liên can Ba giá nên Chú Dũng phạt nặng thôi.
Hoa ơi – Hương bước qua phòng nghỉ của trật tự nữ và gọi.
-               -   Dạ cán bộ
-                 -  Còn sớm, Chị ra tôi nhờ tí.
Hoa vội bỏ tấm khan đang thêu dở, bước nhanh ra.
-         Chị xuống căn  tin  mua cho tôi chai 7up và gói Hero, ..
Nhớ đừng nói tôi nhờ nhé – Hương nói nhỏ.
-                    -  Dạ, em biết mà, cán bộ đừng lo.
Nói xong Hoa nhanh nhảu đi.
Hương rất nóng ruột, rất muốn đến phòng biệt giam nhưng sợ còn sớm có người thấy, Cô ngồi và mong thời gian qua nhanh, tay cứ gõ nhịp trên bàn nghe cộc cộc..

    …Reng…reng..reng..
   Tiếng chuông báo hiệu giờ giới nghiêm, Hương đứng bật dậy, Cô nhanh nhảu đến khóa phòng nghỉ của trật tự và lấy chai nước, gói thuốc,..”ô, mình quên mất diêm quẹt” chợt Hương giật mình.
Hương đành quay lại phòng trật tự nữ..
-              -  Hoa ơi.
-               -  Dạ.
-                 -  Chị có quẹt diêm không?
-                  -   Dạ có, mà cán bộ sao không xài quẹt ga? Cán bộ làm gì em giúp cho, nấu nước à?
-                    -   Không, Tôi có vài thứ cần đốt thôi, ..cảm ơn, Chị ngủ đi.
    Sau này Hiếu biết, khi có việc cần, cán bộ vẫn có quyền cho Trật tự ra ngoài giờ giới nghiêm để làm việc, như có bạo động, cấp cứu hay bất cứ việc gì mà ban đêm phải mở cửa phòng giam…
Anh Hiếu ơi!!
Hiếu đang ngồi dựa tường lẩm nhẩm hát thì nghe tiếng cán bộ Hương gọi.
-                -  Hiếu nghe.
-                   -  Hương biết Anh bị kỉ luật, giờ mới gặp được, thôi chuyện lỡ rồi, Anh ráng ở vài hôm, Hương sẽ tìm cách giúp Anh ăn uống tốt để có sức khỏe để đi lao động vì Anh đã có án – ngày đi không xa.
     Hương nhét gói thuốc và hộp quẹt vào trước – Anh nhớ sáng đưa quẹt cho Chị Hoa cất nhe, cứ nói Hương đưa không sao đâu, Hoa là lính ruột của Hương..Hương sợ ca sáng họ kiểm tra đột xuất phòng.
   Hương lại đưa chai nước vào…Hiếu nhìn thấy bàn tay trắng nõn, đeo một chiếc nhẫn mả não đỏ thẫm nơi  ngón giữa..nó không kềm lòng đặng nên vừa cầm chai nước, nó nắm nhẹ bàn tay ấy…
-         Cảm ơn Hương nhiều lắm..
..Mình điên rồi sao? – Hiếu chợt tỉnh, vột rút ngay tay lại, - cô ta là Công an đó..mình hại người hại mình thôi – Hiếu chợt nhớ lời Anh ba giá khuyên nó khi biết nó và cán bộ Hương có vẻ quyến luyến nhau trước kia….

Hết phần 5…