Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Hồi kí một cuộc đời 18, Chương V, Phần 2: Trật tự gác.


Chương V, phần 2: Trật tự gác

  Hiếu chuẩn bị ra phòng…tiếng cán bộ Hương văng vẳng.

    Hiếu biết ngay không phải Hương đi một mình, có lẽ có cán bộ khác theo nên nói vậy, không thì đã đến nói nhỏ nhẹ rồi…Nó đã chuẩn bị từ sau cơm trưa vì biết sẽ ra cùm hôm nay.
   Quả không sai, đi chung Hương là cán bộ Thiếu úy Thông . Đây là một cán bộ Hiếu ghét nhất, Ông ta nhỏ con, tóc quăn, mắt trắng dã,..Hiếu nhìn ông ta đứng chỉ đến lổ tai Hương , “mà cũng phải, Hương nếu mang guốc có khi cao bằng mình” Hiếu tưởng tượng “Hương mang guốc dáng đi sẽ đẹp lắm vì có chiều cao, thân hình gọn gàng”.
Hoa trật tự bước vào mở cùm cho nó.
-                       - Cám ơn chị.
  - Cán bộ Thông dắt nó lên lầu 4 dùm Hương – Hiếu hiểu lí do Hương không dắt nó đi… “chết cha, mình bị chuyển phòng rồi” Hiếu chợt buồn.

   Khi đến lầu 3, nó cố ý di chuyển rộng qua cửa hành lang để phòng 10(là phòng ngay hành lang) có người nhìn thấy nó..và may mắn Anh Tèo chung vụ Anh ba thấy nó (“chung vụ” là cách dùng vắn tắt cho những người bị bắt chung một vụ án). Hiếu thấy anh Tèo ra dấu cho thằng trật tự và nói kiểu “hơi gió”..nó là em Ba giá, mầy dặn tụi phòng trên dùm…
Hiếu được đưa vào phòng 14,..phòng này không đông, chỉ hơn 30 người.
Anh Châu trật tự (sau này ảnh chính là người giúp đỡ, che chắn cho Hiếu khi nó làm trật tự) nói với trưởng phòng khi cán bộ Thông quay đi “em Ba giá”.
Lập tức anh trưởng phòng nói Hiếu:
-                  -- Em xuống tắm đi, rồi lên đây nghỉ ngơi với Anh.
   Hiếu đã quen với nếp sống trong phòng, không một chút ngại ngùng, nó cởi hết đồ, đi xuống Phi đạo, một thằng trực sinh vội múc cho Hiếu 1 xô nước to loại 18 lít…

  Anh Hải trưởng phòng(cũng tên Hải nhưng là Hải trắng ở Quận 5, còn Anh Hải trước đây là Hải đen ở Q1) nói Hiếu:
-                  -   Em cứ nghỉ ngơi, ăn uống cho khỏe, Anh nghe thằng Châu nói em đã thành án, chắc vài hôm em sẽ được qua khu FG…em phải cố phục sức kịp đi trường, nếu  may mắn em sẽ ở đây đến ngày đi, không chuyển qua khu FG.
-              -Dạ, em cũng biết…
     Hiếu không dám nói vụ nó được ra lao động tại Chí, nó thấy chưa và cũng không tốt cho Hương nếu nó nói ra.

  Ở Chí hòa có một tục lệ khá độc đáo,…
   Trong “dàn trên” – chỉ lớp cầm cờ, lớp “Đại bàng”,..cứ ai mai ra tòa là tối đó sẽ tổ chức Party cho cả phòng, ai cũng tham gia. Thường là bánh trái, nước chanh, thuốc rê,..được bày dọc theo phi đạo và tất cả ngồi thành hai hàng đối diện nhau, cũng ngồi theo thứ bậc, ..ngồi nói chuyện, chúc may mắn và chơi nhạc,..có lẽ đó là một tập tục Hiếu cho là nên giữ, đó là dịp họ chia sẻ và gần nhau.
  Một người sẽ dùng cái thau nhựa nhỏ(có khi vài cái) , trùm lên 1 tấm mền mỏng hoặc không trùm nhưng thường có 1 cái trùm dùng làm “trống bass”
Thế là xong ban nhạc, rồi ai biết hát thì hát, người chơi trống sẽ gõ vào ca, thau đó theo nhịp điệu.

   Hiếu thấy cách gõ cũng hay, có người gõ rất chuẩn nhịp và thậm chí “phăng” hay trong trống gọi là “báo” rất chuẩn. Nhờ có căn bản nhạc lí, sau này Hiếu là một tay trống có hạng trong trại và cả khi nó lên Bố lá…
Hát thì nói ai biết thì hát, thật ra là do sự đề nghị của đàn Anh hoặc theo vòng, ai không hát cho qua – cách thì tùy trưởng phòng.
Có ba bài hát mà sau này có thể nói là “bản quyền” của Hiếu – dù đi bất cứ đâu, khi có người quen từng nghe nó hát sẽ yêu cầu ngay…

  Đêm đầu tiên Hiếu ở phòng 14 cũng là đêm tiễn Anh Huy(ảnh là võ sĩ quyền Anh, đánh người trọng thương) ra tòa. Nó ở biệt giam nhưng nhờ Hương và có Hoa ủng hộ nên nó không đói và khát,..Anh Hải lại nghĩ Hiếu chê:
-              - Em ăn đi, phòng này “gà đẻ” ít nên tụi anh chỉ có vậy.
Hiếu chợt hiểu:
-              - Dạ, không phải em chê, chắc do còn sốc biệt giam, em ăn chưa thấy quen thôi.
Cũng phải – Anh Hải gật gù – em có quen ở ba chổ đó đâu…em biết hát không?
-              - Dạ cũng biết…vậy em sẽ hát một bài.
“Thạo, đem trống qua đây” Anh Hải lên tiếng.
Anh Thạo là người lớn tuổi nhất trong phòng, ảnh cũng gần 50 tuổi, nhưng Hiếu đã quen cách sống tù – ai nắm cờ, người đó lớn nhất – dưới 100 tuổi tất cả đều gọi bằng “thằng”.
Anh Hải đích thân gõ trống… “vậy em hát bài Tuyết trắng” Hiếu nói nhỏ.
  Hiếu hát được vài câu, nó nhập tâm ngay và say sưa hát, quên cả chung quanh..
Khi kết thúc nó mới bình tâm nhìn lại,..cả phòng im lặng.
-         Em hát hay quá, bài này Tèo saclo (chính là bạn chung vụ Anh Ba – người dặn trật tự Châu gửi Hiếu) hát là số 1, nay nghe em hát, chắc Anh cho nó số 2…hahaha…
Cả phòng vỗ tay tán thưởng…
Sau này Hiếu có cơ hội nghe Anh Tèo saclo hát, ảnh có chất giọng rất khỏe, hơi dài,..Hiếu phải  nhìn nhận – Ảnh hát hay..Hiếu thích nhất nghe ảnh hát “Nếu đời không có Anh” –  nó hát bài này cũng chuẩn nhưng hơi thì không bằng Anh tèo.
…thôi, em ngủ đi, khuya rồi, ..Anh Hải nói nó.
-               -  Dạ, anh cũng ngủ đi.
  Hiếu vén màn vắt lên và nằm, nó được nằm kế Anh Hải, bên phải nó là Anh Huy rồi đến…cánh cửa. Nó thấy bên góc anh Hải và phía dưới là 6 người nằm chung quanh, hiếu đoán là “se sẻ” bảo vệ anh Hải.
...
- Hiếu à..
-                        - Dạ..
-                  -  Em hát bài gì mà ..ngã nghiêng cánh chim..đó, hát Anh nghe đi, hát nhỏ tí kẻo cán bộ phạt..mà tựa gì Anh quên mất…
-         Là bài “Nếu đời không có Anh”.
-         ừ..em hát đi.
…Hiếu ngâm nga, và cũng chỉ vài câu, nó nhập tâm và hát hơi lớn…
… Không anh, đời như thiếu nhiều,…không Anh mây trôi…tiếng hát ban đêm yên tĩnh như muốn nuốt trọn tâm tình của một gã thanh niên tuổi ăn, tuổi lớn…chờ người yêu đến cùng…tiếng  hát đã dồn nén và không còn chổ, đành thoát ra khỏi song sắt phòng giam,..bay nhẹ vào tai Hương khi cô đi tuần và đứng dựa vách cửa yên lặng – Cô đã đứng nghe nó hát tự khi nào…
Anh ơi, em không biết sao cứ nhớ Anh, em cứ mong thời gian mau qua để đi làm và gặp Anh – Hương khoanh tay, gục đầu – em không biết mình sẽ ra sao sau này nhưng em sẽ không bao giờ quên Anh, dù sau này Anh về Anh quên người con gái này..em vẫn vui và hạnh phúc vì đã chọn Anh để yêu…
...
    Ở phòng 15 được 3 hôm, Hiếu được gọi tên ra lao động tại Chí, Anh Hải rất vui và chúc mừng nó..
-            - Em làm trật tự đừng quên Anh em nhé…
-            - Hi, Anh khỏi lo, với tình em sẽ trả tình mà.
-            - Có câu này của em Anh vui, Anh tin Ba giá không nhìn lầm.
   Hiếu được phân công trực gác 2 (tức là lầu 1), Anh Châu được phân công hướng dẫn Hiếu trong 1 tuần cho quen việc, Ảnh chỉ nó từng tí, kể cả cách mở và đóng cửa, cách tự bảo vệ khi mở cửa phòng có bạo động,…nói chung mọi thứ, nhất là cách đem cơm biệt giam…
 - Tụi nó luôn bị ức chế, hoặc đôi khi liều mạng, em phải tỉnh táo,..Anh Châu tiếp tục nói với nó khi hai Anh em đi ngủ..
   Phòng trật tự nghỉ ở gác 1 nhưng là dãy riêng, cách dãy phòng giam một hành lang và hai cánh cửa sắt, giữa hai cánh cửa là bàn làm việc của cán bộ trực.

   Thường 18h30 là phải vào phòng, cán bộ xuống ca sẽ khóa cửa (có hôm gặp cán bộ dể thì chỉ khóa cửa sắt, không khóa cửa phòng nên nó và Anh Châu hay ra hành lang đứng ,..) Phòng trật tự nghỉ thoáng và sạch sẽ, một phòng chỉ 7 đến 8 người ngủ nên rất rộng.
   Sáng 5h30 là nhóm 3 thằng trực sinh dậy đi lau dọn, 1 thằng hậu cần thì đi nhóm lửa, nấu nước; Hiếu, Anh Châu và thằng Thủy là 3 trật tự gác nên không cần làm mấy việc đó…6h mới dậy vận động, vệ sinh rồi ăn sáng (chủ yếu mì gói nhưng được nấu nước sôi). Sau đó 3 người bận đồ ra chờ cán bộ để theo điểm danh…
Công việc hầu  như chẳng có gì, điểm danh rồi..ngồi chơi, có khi quét tí hành lang gác mình, trưa mở cửa cho phòng cử người ra đem cơm vào,..có ai được gọi ra thì mở cửa,..công việc nhàn nhã và ăn uống đầy đủ - có thể nói trật tự là “vua tù”.

   Khi gác thăm nuôi, bất cứ phòng nào cũng cho quà, tiền, thuốc lá cho trật tự, Hiếu ăn cả tuần không hết,nhưng nó cũng học từ Anh Châu – dành cho Cán bộ một phần. “vậy mới bền em à” Anh Châu nói thẳng.
   Nhóm trật tự thường hổ trợ cán bộ làm mọi thứ,..Hiếu thích nhất là mỗi khi Khu tổ chức làm heo và xẻ thịt để sáng đem bán cho các khu khác, trong này họ phân lịch vậy, có khi để tăng thu nhập cho khu theo ý trưởng trại.thường một lần tháng , có khi  hai lần như vậy và liên tục ba đêm…

   Tối nhóm nó xuống trệt phụ tắm Heo, rồi cán bộ chích điện con Heo đó,..mỗi đứa cầm con dao – thế là cứ xả thịt, có hôm làm đến 23h đêm mới xong, rồi phải thay phiên nhau thức canh 4 nồi thịt.
Có Hoa và hai cô phạm nhân lao động tại trại hổ trợ nấu nướng.
Từ hôm Hiếu ra làm trật tự, Hương rất vui, cô luôn tranh thủ rảnh là xẹt lên thăm nó..
-                           -    Hương hạn chế tí, họ biết thì khổ cho Hương lắm.
-                          -    Không sao , em hôm nào ca trực chung Chị Thảo em sẽ lên thăm Anh nhiều, người khác thì em nói em đi tuần..hi.
-                        -  Thôi, thỉnh thoảng Hiếu xuống đó mà..
   Có hôm Hương đem lên chai xá xị, cô để ngay chân cầu thang và le lưỡi trêu Hiếu rồi đi xuống. ..Hiếu cũng hiểu Hương rất thương và lo cho nó..

   Và tình cảm của Hiếu và Hương có cơ hội hòa với nhau khi Hiếu được phân công kiêm luôn quản lí khu phòng giam đặc biệt – đó là phòng giam các phạm nhân đã có án tử hình…

Hết phần 2…