Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014


Em đi rồi..


Rồi một ngày nào đó, ta nhìn lại...
  Có thể gót chưa đến lúc mỏi, chân chưa kịp mòn, ta đã nhìn lại...
Ta không thể bước tiếp không phải do ta mỏi  mệt, ta dừng lại do em đã đi mãi, đi mãi mãi...
Giọt nước mắt giọt mưa hay giọt đắng
Lắng trong ta sâu nặng khúc duyên buồn
Luôn là vậy em ơi luôn là vậy
Thấy màu hoa thức dậy chỉ ánh tà...
Em có thể không đi, Anh có thể cố dừng,..nhưng đâu phải con đường nào cũng luôn rộng mở, luôn thẳng tắp để xoa nhẹ bước chân ta. Khúc ngoặc ẩn xa tựa ngã rẽ cuộc đời...
Lá vẫn xanh trên cành chim vẫn hót
Rót vào tim thánh thót tựa giao mùa
Mùa hoa nở lạnh thua buồn khẽ lánh
Lúc giao mùa duyên tránh ấm đành thua
Ta có thể nhìn  lại, nhưng ta khó có thể níu lại..ta vẫn biết - quá khứ là dĩ vãng, nhưng ta vẫn sợ nghĩ đến tương lai, có thể đó là tương lai lạnh toát nhưng lại khiến ta rỉ mồ hôi...
Đùa duyên ái nhận thua là hợp lẽ
Sẽ lạnh băng dù né cũng lìa cành
Cảnh đêm đến ta đành ôm hơi lạnh
Lạnh cắt da sao sánh lạnh trong lòng...
Đời là thế, không phải thế không phải là đời...
myhoanmy