Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

Thất tình - nông cạn


Sao ta biết men cay là men hận
Vẫn cô đơn ai tấn chỉ ta lùi
Tình đi mãi bùi ngùi nâng li vấn
Tự hỏi mình ai giận giận vì ai?

Thế gian vậy canh dài ai chung gối         
Phải riêng ta bước vội cảnh đơn sầu
Dẫu biết thế sắc dâu sao ta tiếc?
Việc qua rồi tan tiệc vẫn nâng li

Men hòa nhịp quên đi men duyên ái
Phải ta không, ban mai chỉ là mình
Thịnh suy hỡi nhục vinh là vô hạn
Tàn rượu cay hao tán chỉ một mình

Dành cho ai? Đêm tịnh ngày phiền muộn
Bởi say tình ai muốn vứt ngày mai
Đêm sao ngập nhớ ai như trăng mất
Khóc duyên trần u uất khóc tình xa…
myhoanmy - Noel 2011

Công viên buồn

Chút kỉ niệm dặn lòng đừng bôi xóa
Công viên xưa họa nét duyên muộn màng


Chiều xóm vắng bên nàng ta ấm lại
Cả cuộc đời mong mãi mãi là em

Ngồi nghe mưa chợt buồn tâm sầu nặng
Cảnh em về không nắng chẳng ai đưa
Đường trơn ướt lưa thưa từng giọt nước
Ước cùng em xuôi ngược lúc đêm về

Khi chia xa tái tê hơn mưa bão
Bão ân tình khởi tạo chỉ mình anh
Đành xa ngắm bước nhanh khi chợt thấy
Biết rằng đây đời bẫy bước em về

Giờ không em não nề pha kỉ niệm
Nghiệm nghiệm lòng phù phiếm phải là duyên
Thuyền vẫn vậy song uyên giờ chia cắt
Sóng qua rồi vuốt mặt kéo thuyền xa…..

myhoanmy - 03/2013

Lại một Giáng sinh buồn...



Thánh thót vang Giáo đường như chợt tỉnh
Gió lạnh về ngầm định Giáng sinh sang
Lang thang bước mơ màng sao nhớ lạ
Đã nguyện thề một dạ mãi không vơi


Bên hang đá sương rơi hay nước mắt?
Ngắm trời sao héo hắt trí bần thần
Mong chi hỡi cố nhân xa xa mãi
Nguyện thề xưa tê tái chỉ riêng mình

Tình biển cả Chúa hài đồng xoa dịu
Níu ơn trên hơn níu cả dương trần
Bâng khuâng lạ ân cần Người khẽ gọi
Gói niềm riêng le lói chút ánh hồng

Lanh canh gõ mục đồng nhanh rao gọi
Chúa giáng trần chói lọi Ánh hào quang
Mang ơn phước vui sang buồn xa khuất

Cất nỗi niềm tự thuật với đàn chiên..
myhoanmy - Giáng sinh 2010

Còn lại gì hỡi Em?....


Thất tình kiểu này có ngày bị ung thư tim mà chết thôi....
Còn lại gì hỡi Em?....
Hoàng hôn toả trời đêm chầm chậm lấn
Ngắm ánh đèn bất tận vẫn âm u
Dù qua mất mịt mù trong dĩ vãng
Vẫn độc hành phiêu lãng với sao đêm

Ngày xa Em bên thềm rơi rơi lá
Đã bao thu xứ lạ vẫn không về
Để ai nhớ lê thê tìm kỉ niệm
Vẫn mong tình tắt lịm chỉ phút giây

Giờ Anh hiểu sum vầy là ảo tưởng
Mất một đời âm hưởng cũng tàn theo
Chôn kín nhé bọt bèo ta chẳng ngại
Phải nén lòng quên mãi dáng phương xa...
...Chẳng còn gì cả.

myhoanmy

Tản mạn đời Phụ nữ

         Có Người thích sống trong Địa ngục trần gian,lại có Người mong Địa ngục là chốn Thiên đường khi đã ở đó,...Có Người xem Bạn trai(Gái) hoặc Chồng(vợ) là quỹ dữ,Họ luôn cho là gần chỉ toàn gặp khổ rồi gây,..và luôn nghĩ người khác sẽ thú vị và vui hơn vì biết nhường nhịn hay nuông chìu,galăng với Họ,..
 Khi cảm giác nhất thời đó qua đi,có khi chỉ còn lại tấm thân tàn và đoạn trường bất hạnh phía trước.
 Đời là thế,chỉ khi ăn quả đắng mới biết đâu là Chân tình,khó ai vượt qua cửa ải cám dỗ dù là Nam hay Nữ.
     Đàn Ông thường bộc phát ngay khi Họ buồn bực,nhưng rồi chỉ cần một câu trìu mếm hay    quan tâm của Bạn tình,Họ sẽ như tản băng trôi trên Sa mạc,.Đàn Bà thì sao?khi nóng giận, Họ cũng cần lời ngon ngọt thôi nhưng là của Người khác nói,Họ sẽ bác hết những gì Bạn tình nói- đó chính là nguyên nhân Ngoại tình,tại sao luôn nghĩ người
 khác nghe là đã thấu hiểu Họ?sao   không bình tĩnh nghĩ lại đó là một kế sách của những tay lão luyện?
      Tại sao khi gây hay giận Họ không nghĩ đến những giây phút khó quên khi bên người Yêu? sao cứ moi ra khuyết điểm hay chì chiết?để rồi nãy ra sự so sánh?,rồi gặp Ai đó lão luyện,lợi  dụng sự lung lay của Họ mà tấn công?Họ nghĩ gì lúc đó?--Chồng(vợ),Bạn trai(gái) của Mình      chẳng bằng một góc người này,vậy giữ chi?,thế là.....
      Một nhát dao đâm trúng tim rồi dù có lành cũng là một vết thương quá nặng,nó sẽ tái phát khi  trở trời,nó sẽ bào mòn sức khoẻ,nó sẽ mãi mãi là niềm đau của Ta..mong sao tiếng gọi khi đạt      Hạnh phúc tột đỉnh sẽ là gọi Tên ta,vậy là đủ...kiểu này Mình bị Các Cô ném Cà thối là cái   chắc...

myhoanmy

Giận cảnh hận người nặng gánh chi?




Thu đông xuân hạ vẫn theo về
Qua đi sầu nặng duyên mau đến
Ôm ấp cõi lòng chẵng đáng chi
Ngước mắt vươn lên cùng ánh sáng
Cuối đầu ngã gục với đêm đen
Giọt sầu đã rữa mong chi nữa
Mở lối dang tay sẽ có tình...
myhoanmy

Ai thích làm ...Ngộ không ?


Người yêu đi shop ngắm phalê

Vợ trẻ lang thang dọ giá thành
Bồ nhí cuối tuần mong mau đến
Vợ hiền thơ thẩn nhẩm tiền lương
Bão giông vợ nhắn Anh mang áo(mưa)
Nắng gắt cô bồ gọi ...tắm sông
Nhắn nhủ ai thời mê lắm cửa
Đèo bồng mang nặng kiếp....phân thân.
myhoanmy  - T.Đức 2009

Trách người hay trách Ta...



 
Bờ cát trắng nắng lên như ánh bạc
Đá với trời kết nối biển trong xanh
Đành nhắm mắt bước nhanh mong xe khuất
Cất kĩ lòng đành che mất niềm riêng?

Vẫn gió đó, vẫn mây trời vẫn bão
Bão bên ghềnh sao sánh bão lòng tôi..

Cafe lạnh hay lòng ai se lạnh?
Lạnh mặt người sao gió nỡ lạnh tim.

Rồi cứ thế nắng tan ..rồi giông bão
Ai não nề,ai trông ngóng nơi xa..
Ai vẫn đợi?ai chờ ai ?ai lạnh?
Lánh mây mù ,sao nỡ tránh tình tôi....

myhoanmy - G.Sinh 2008