Hồn ta chết dở dang
lòng ta hết
Kết lầu hoa mỏi mệt bởi
duyên đời
Lời than thở chẳng vơi
càng thêm nặng
Lẳng lặng nhìn, cay đắng
phải riêng ta?
Là mật đắng có xa cũng
vẫn đắng
Nặng ưu tư thêm nắng đắng
càng nhiều
Liêu xiêu quá bao điều ta phải nhận
Hận đêm mưa bất nhẫn tạo vũng lầy
Cỡ cương thi bỡ ngỡ chỉ đứng nhìn
Vinh chẳng thấy ai tin đời hết nhục?
Lúc đêm về chui rúc chỉ riêng ta..
Là ân huệ bóng ma chưa muốn tránh
Gánh niềm đau có lạnh cũng là đời
Vơi lại ngập nơi nơi là địa ngục
Lúc lìa đời chen chúc ngóng ơn trên…
myhoanmy01/07/2013