Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

Bạn sẽ nghĩ và làm gì nếu biết bạn gái mình là "gà" ?


Bạn sẽ nghĩ và làm gì nếu biết bạn gái mình là "gà" ?

     Tôi tình cờ đọc được một lời tâm sự(cũng là câu hỏi ) của một bạn trẻ...câu hỏi thế này:
Mình có cô bạn gái quen được 1 năm, thì mình mới biết được là cô ấy là "gà". Mình và cô ấy yêu nhau lắm. Cô ấy không bị sida nhưng mỗi lần cô ấy đi tiếp khách thì mình rất buồn .Vậy những chuyên gia tâm lý có thể chia sẽ nhưng cảm xúc hay là c lời khuyên nào không.
PS:Các bạn trã lời cho đàng hoàng đừng có mà cười đùa trên đau khổ của người khác.

Tôi không biết Anh bạn này bày chuyện hay  là thật,nhưng Tôi cũng trả lời,dù đó là vở kịch nhưng biết đâu có ai đó đang trong hoàn cảnh tương tự?

....Tôi hiểu và thông cảm cho bạn,..tôi trước cũng từng vào trường hợp như bạn..
Tôi nghĩ nếu yêu nhau mà cô ấy vẫn không bỏ nghề thì chỉ vì 2 lí do:
1/Do hoàn cảnh gia đình cô ấy quá eo hẹp ,không có chuyên môn hay khả năng làm việc bên ngoài (cũng có thể do không thích gò bó ).Bạn thì khả năng kinh tế cũng có hạn hoặc do Bạn còn phụ thuộc gia đình nên không thể giúp cô ấy thoát được cái vòng đó dù rất muốn..
2/Do bạn hoặc cô ấy đang có gia đình...
Bạn rất đau và bồn chồn khi cô ấy đi khách,bạn cứ mong cô ấy xong việc sớm để về với bạn,bạn rất muốn và hỏi nhiều về các cuộc đi của cô ấy nhưng trong lòng không muốn nghe.
Tuy nhiên,bạn khó mà quên đi quãng thời gian này,nếu có lấy nhau có khi cô ấy sẽ sống trong địa ngục bạn à...thật đấy.
Tôi lúc trong hoàn cảnh như bạn thì tôi nghĩ được điều đó,biết rằng rất yêu,rất thương nhưng hiểu mình sẽ khó làm cô ấy luôn vui khi về sống với mình..(những câu đay nghiến hay nhắc lại dĩ vãng sẽ làm cô ấy sống mà như chết đó bạn).Tôi đã dùng mọi lời lẽ,dùng mọi cách cho cô ấy hiểu và thấy tương lai mờ mịt của nghề này,tôi đưa cô ấy đi thăm các trại mồ côi,các khu dân cư vùng xa,..rồi cô ấy ngộ ra,...Cô ấy yêu tôi lắm và chấp nhận bỏ hết mọi thứ dù đó là cách duy nhất làm ra tiền,cô ấy bỏ lên Trị an giúp việc cho Anh trai trong vườn cau su và đó cũng là lúc tôi rời xa cô ấy.
Sau này thỉnh thoảng cô ấy về thăm tôi và thật cảm ơn tôi ,cô ấy biết tôi buông không phải do không yêu mà do tôi muốn cứu đời cô ấy.Mối tình này làm tôi sống trong trầm lặng suốt hơn 3 năm trời...Cô ấy giờ đã có chồng.
Hi,tôi không biết khuyên hay góp ý gì,chỉ kể về mối tình của tôi cho bạn nghe ,có khi bạn sẽ có hướng đi đúng...
myhoanmy

THAN CHI PHẬN MÁ HỒNG



Thơ thẩn làm chi buồn thêm nặng
Má hồng tâm sự lắng tim ai
Nhân thế âm dương sai hay đúng?
Cân bằng li hợp cũng là duyên...

Phận gái thôi đành thuyền duyên vậy
Dặn lòng hoá kiếp thấy trời quang
Thượng đế cưu mang che hay mở
Cũng là tuỳ biến ở ơn trên.

myhoanmy

Rồi cứ trôi lặng lẽ.

 Hữu duyên vạn lí ngỡ nơi đây
Đối diện vô duyên chẳng muốn nhìn
Nghiền ngẫm sự đời sao mau xoá
Cõi lòng tơ tưởng chỉ hư vô
Nhìn nhau ão não sầu duyên muộn
Mơ ước rộn ràng chỉ gió xa
Mắt nhắm chân đi tim dẫn lối
Mặc đời trôi nổi phận cô liêu.
myhoanmy - hè 2008

Sau cơn mưa trời....không sáng.

Sau cơn mưa trời....không sáng.


Lang thang mây xám lùa theo gió
Mang nặng giọt mưa liếc mắt tìm
Ghé núi ghé sông sao không nán?
Nỡ lòng lao thẳng úp nhà tranh?
Vui chi đùa nước quên cơn lạnh
Khoé mắt lệ tràn vắng tiếng xưa
Da tím môi rung mưa chẳng tạnh
Trách trời sao để nắng nơi xa......

myhoanmy

NHỚ TUY HÒA

Bao lâu rồi Em nhỉ? Mình sẽ không quên,Anh vẫn muốn liên lạc với Em,.. Nhưng Anh không muốn Em đau lần nữa,Anh là tội nhân .. Anh mong sóng nước Tuy Hoà xoá hẳn hình bóng Anh nơi đó... ...Mong mưa trôi hết dấu chân Anh trên Núi Nhạn,Tháp cổ.... 
NHỚ TUY HÒA
Tôi là người xứ lạ
 Dạo bước đến Tuy Hoà 
 Núi Nhạn cao cao nhỉ 
 Tháp cổ ngự ung dung 

Đêm sóng Biển rì rầm 
 Thanh âm tràn bờ cát
 Trôi dạt ánh trăng khuya 
 Xao xuyến lòng cô lữ

 Em cùng Tôi bước nhẹ 
 Gót khẽ sợ sương tan
 Nắng lan qua kẽ lá
 Rơi vãi khắp Quảng trường 
 Tóc Em vương hạt nắng
 Anh đứng mãi quên đi 
 Em ngước nhìn, e thẹn
… Anh nhìn nắng thôi mà?!
 Cầu Đà rằng tiễn khách
 Lưu luyến bước chân tô
i Mong một ngày trở lại 
 Mong mãi…mong mãi thôi… 
 Chuông vàng -hè 2008