Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

Giáng sinh 2014 - Tiễn Đông

Giáng sinh 2014 - Tiễn Đông
Hoa trắng nở hoang sơ tựa bông tuyết
Báo đông về dạ khúc giáng sinh sang
Mang lạnh giá thanh thanh như bất tận
Lẫn chuông ngân văng vẳng tiếng thở dài..
Say hương lạnh đôi vai như khẽ động
Bỗng ùa về kỷ niệm giáng sinh xưa..
Hang lừa đó cổng như vừa khép nhẹ
Hé hào quang sao ta mãi u sầu?!
Có phải không ưu tư không thể lặn
Hay tại trời giọt mặn vẫn chưa tan
Làn hơi đó như vườn hoang vắng gió
Ngõ thiếu rào mây bỏ nắng trôi xa..
Xào xạc lá tiếng thông hay tiếng thán
Vạn nẻo sầu bất tận tựa canh thâu
Mưa ngâu mất tiếng chuông chừ đã đến
Bến vắng đò xen kẽ tiếng chuông ngân..

Hoàn Mỹ 23/12/2014

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014


Tập mãi..tập mãi, rồi đàn nhưng vẫn kém..lạ thật.
Diễm xưa-Trịnh Công Sơn
Guitar: Hoàn Mỹ



Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Sinh nhật lại đến..rồi lại đến,..




    Đã năm năm rồi, mình có thói quen viết đôi lời tâm sự đúng ngày sinh nhật, xem 

như đó là cột mốc để mình nhìn lại, để mình xem tuổi tăng, vậy cuộc đời có tăng 

theo hay chỉ là tỉ lệ nghịch,..

     Năm nay, không có ý viết, nhưng một người bạn sáng nay nt: sao anh không viết 

bài nhân sinh nhật?..Vậy là mình hứa sẽ viết và bây giờ mình đặt bút...

    Mình không quan trọng ngày này, nhưng mình nhớ vì đó là ngày Ba Mẹ của mình 

vui hớn hở,..vậy mình phải nhớ chứ? nhưng nhìn lại cũng buồn, mình không giữ 

được nụ cười của Ba Mẹ suốt đến hôm nay, thậm chí mình còn làm Mẹ lo nghĩ nhiều 

và bạc tóc vì mình nhiều..tóc Mẹ trắng nhanh là do mình,.


Biết nói gì đây? - đừng cố nói

Nói nhiều nhưng chẳng thấy ra hoa

Thoảng qua hạnh phúc rồi bay mất

Choáng ngập u sầu mãi níu ta

Tóc bạc trắng thêm thêm trĩu nặng

Tuổi già gầy héo giảm vui tươi

Phải ta nặng nợ hay người nợ

Nợ cả cuộc đời khó trả xong...


   Năm nay có nhiều bạn bè chúc sinh nhật mình hơn hẳn, mà thật ra hầu hết là con 

cháu, không lẽ mình đã bước vào bậc tiền bối sao? nếu vậy, mình đã xứng đáng 

chưa? hay chỉ do tuổi tác?

   Lực bất tòng tâm - đó là câu nói tự bào chữa, mình không phải thiếu lực hay không 

phải do tâm có lý tưởng cao quá vượt sức,. có lẽ do sự mất cân bằng trong cuộc 

sống tinh thần đã làm cho con đường quanh co lại sinh thêm nhiều nhánh.


Đời là thế hay đời bỏ phế

Xóa tên ta trong khúc khải hoàn

Đã đành không phải con ngoan

Nhưng sao ta lại gánh thêm dại khờ


Lơ mơ bể khổ ta chẳng ngại

Chỉ tiếc cuộc đời vận ẩn xa

Vận đời kiếp tỉ bước qua

Lại thêm ấn vượng bôn ba lẽ thường..

   
   Nhưng ta vẫn vui, vẫn vui và vẫn sống,.không nói cũng sống, nói nhiều cũng sống..

    Một người bạn tặng cho mình món quà rất ý nghĩa..không phải giá trị quá cao, 

cũng không phải do người tặng rất quan trọng với mình..đúng là vậy nhưng mình quý 
nhất chính là ..
   
    Món quà là một thứ mình mơ ước và thích nhất,.Bởi vậy mới nói, nếu không hiểu 

hay không thật quan tâm, bạn sẽ không thể có những hành động hay sự giúp đỡ, 

ban tặng có ý nghĩa lớn và đầy giá trị tinh thần., sẽ chỉ là sự ban ơn, bố thí hay chỉ là 

khách sáo, rỗng không.


    Rồi ngày mai, ngày kia,..ngày sau,..sẽ ra sao? ta không cần biết, cứ sống với thực 

tại, với trách nhiệm..cứ làm những gì mình muốn nếu được, cứ tạo cho mình một sự 

cân bằng cần thiết để tiếp tục đi, không cố nén và cũng không cố vượt khả năng bản 

thân..sẽ tự sinh ra cân bằng,.


   Hãy là như thế, cứ đến, cứ tận hưởng, càng cố nén hay càng cố ra vẻ, giữ ý tứ 

khách sáo hay tự tôn quá mức, mơ ảo hay né tránh càng giúp mình mau chai sạn, 

mau lạnh và một lúc nào đó, sẽ trở thành tản băng trên sa mạc - ngày tan sẽ không 

xa,..nhưng nói đi phải nói lại..việc gì cũng phải có giới hạn, đường không xa nhưng 

không đi đúng hướng,..đường càng xa vời vợi./.



Bạch Minh Hoàn Mỹ 05/10/2014





Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Bài Thánh ca buồn


Mình chuẩn bị cho Noel từ giờ có trễ không nhỉ??
...

Phải chi mình đừng vội cố xa
...Xót xa lặng lẽ hiên nhà
Nhìn hoa lại nhớ...chỉ là nhớ thôi


Mưa nặng hạt âm như hờn dỗi
Lỗi do đời hay tội do ta
Càng xa càng nhớ dáng hoa
Nhớ ..ôi nhớ quá..thêm xa thêm sầu...

myhoanmy





Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

Đừng là Noel

Để gió cuốn để mây che
Để cuộc đời trôi lặng lẽ
Để mãi mãi anh là anh
Để con tim đừng tan nhé...
Mỹ Libra






Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

NHA TRANG LẠI VỀ...
(tặng tất cả những người bạn quê hương cát trắng)

Xuôi dòng trở lại quê xưa
Nha trang cát trắng đong đưa gió chiều
Nam thanh,nữ tú dập dìu

Nhân tài không thiếu - đìu hiu kẻ thù

Văn thơ trôi chảy như ru
Níu người phiêu lãng quên thu bỏ hè
Đêm rằm thỏ thẻ duyên se
Hẹn thề bên núi, lắng nghe tim mình
Thơ hay ,trăng chiếu lung linh
Xa xa vọng vọng sóng tình tỏa lan..

Tiễn người luyến tiếc tâm can
Mong thời gian lướt hoa lan đón chàng
Lãng du dừng bước khẽ khàng
Mùa lan vọng tiếng ..nha trang lại về.

myhoanmy2011

Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

Ai hiểu?

Ai hiểu 

Đêm Trăng Đồi yên tịnh
Tiếng sáo Tiêu
Dìu dặt Cảnh thanh bình
Ánh Dương sáng lưng Đồi 

Than ôi!! Em vẫn vội
Bỏ Duyên rồi
Bối cảnh chỉ còn Tôi.. 


Anh biết mồ chôn là tuyệt vọng
Vẫn hơn day dứt mãi trong lòng

Thà chết tâm can đừng trông ngóng

Còn hơn tuy hết vẫn thầm mong

Nhớ nhớ vương vương tâm còn đọng
Nén nhang nấm mộ khỏi chạnh lòng

Nếu biết chữ tình luôn trong mộng

Xuất gia đầu Phật một tiếng...bong...

Nhưng chắc không còn Chùa nào dám chứa mình..
..đành chịu thôi, biết làm sao?./.

myhoanmy



Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Ăn năn...




Ăn năn
Chiều đông lạnh sao tim ai vẫn cháy
Cháy do người cố chạy sẽ mau tan
Làn hơi ấy cớ sao lan lan mãi 
Phải làm sao níu lại chút hương tàn
 
Cản bớt buồn dù giông hay nắng hạn
Nán đợi người có nản cũng cố mong
Dòng đời nối sao lòng ta ngắt quãng
Nắng vàng xa lai láng nặng bão lòng
 
Mong đừng vậy mưa tuôn hương tan mất
Thật là hư xuống đất nghĩ thiên đình
Tâm tĩnh lặng ẩn tình ăn năn hối
Lỗi nơi người hay lỗi tự trong tôi?
 
Xa đối xa đã rồi câu giã biệt
Viết thêm sầu vắt kiệt chút u mê
Về chốn cũ gót lê như hành khất
Lật qua trang mong khuất mãi duyên thề
 
Mê mau cạn ngày lê thê nhiều đắng
Vắng người xưa vác nặng lắm ưu phiền
Miên man nhớ cố điền câu sâu lắng
Vỏ ốc che ...khoảng lặng hóa đêm sầu
 

myhoanmy 17/12/2013

  


Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Mưa vẫn rơi...Em vẫn..HIền như Ma Soeur...(độc tấu Mandolin, Mỹ Libra)


Mưa vẫn rơi...Em vẫn..HIền như Ma Soeur...
Từng gọt tiếp nhau rơi
Như mời ta hóa bụi
Như tủi với tim ta
Nhìn em hòa duyên mới
Gọi mời sao chẳng đến
Không bến lại tìm theo
Chổ neo em bỏ khuất
Anh cất cả niềm đau
Nắng hạn lại đến...
Nắng sang gió vắng mây bay mất
Để ta theo nắng cất giọt sầu
Tiếng đàn vẫn suốt canh thâu
Nơi đâu em hỡi nơi đâu vắng sầu
Bên cầu ô thước mây che khuất
Cuối nẻo đường tình mất bóng em
Đàn ngân câu hát cố kèm
Tiếng ngân thánh thót đan xem tiếng lòng...
myhoanmy





Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

Sang ngang - Thiên lí sầu...

.....
Hai lối rẽ bước sai thêm nhiều nhánh 
Gánh trầm kha tuy lạnh biết sao đành 
Dành kỉ niệm chiếu manh đời nghiệt ngã 
Lá thu qua, hả dạ kẻ không nhà…
....
myhoanmy

Trích bài viết THIÊN LÍ SẦU... 


Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Kẻ vô tâm

Cũng đã lâu...
Biết rằng trong đời có bốn cái ngu ..
Thời nay, công nghệ tin học đã giúp ta kết nối toàn cầu chỉ trong vài cú nhấp chuột., Chính nơi đó là nơi ta có thể cập nhật hầu như mọi thứ nhưng cũng chính nơi đó có thể làm ta mất đi bản chất thật hoặc giúp ta mở cánh cửa nơi quỷ dữ trong lòng ta đang ẩn náu,..quan trọng là ta làm chủ nó hay để nó điều khiển mình...
Biết rằng mạng ảo, nhưng đôi lúc cũng thấy không thể ngồi nhìn,.
Có lần vì bức xúc khi chứng kiến kẻ tự cho mình quyền mắng, chửi, chê bai người khác vô tội vạ trong khi bản thân họ chưa chắc hơn người họ công kích..Mình đã viết một bài...

Kẻ vô tâm. 

Xuất thân tuy lấm chân bùn
Cửa nhà trống hoác,bần cùn chẳng than
Tự hào không hẹn dối gian
Không tham,không nản-nguy nan vẫn cười

Chính nhân - đích thị vàng mười
Lười thây mới sợ-mỉm cười,siêng năng
Lọc lừa là bẫy sẵn giăng
Thật thà ,chất phát-tung tăng thọ trường

Nghĩ mình chúa tể biên cương
Dẹp đường phá ấp bằng câu hàng rèn
Bôi đen kẻ khác bao phen
Đến khi nhìn lại dính phèn là ai

Cũng may người nghĩ không răng(sao)
Nghĩ rằng nhẫn tí có sao đâu nè 
Lắng nghe câu chữ be be
Như bè trên núi như ghe đỉnh đồi

Ôi thôi! đâu phải của tôi
Múa môi ngáp miệng để rồi đắng mang 
Cún phèn cứ ngỡ cọp vàng
Nước tương lại tưởng gian hàng cafe

Khuyên ai lối cũ quay về 
Đừng mê đừng muội họ chê cù lần
Lặng im sẽ giữ tình thân
Cố sân càng hận dấu đần thêm sân...
myhoanmy


Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

Trái tim của Quỉ, phần 05

Phần 5: Bạn thần chết

  Fank đang chăm chú ghi chép, không để ý Anh trai đã vào,.chỉ khi luồn gió lạnh do cánh cửa đưa vào khi Mar đóng cửa, Mar mới giật mình ngước lên:
-Anh đóng chặt cửa dùm..
   Nhưng cánh cửa đã đóng từ trước, chỉ là luồn gió lười biếng chậm chạp nên phả vào mặt Fank hơi trễ, hoặc có khi do cơn gió cũng vì bất đắc dĩ mới làm vậy nên có chút chần chừ..
Mar cởi bao tay, kéo ngăn bàn vứt vào, cùng lúc ngồi ngay xuống ghế:
-Em đang ghi báo cáo kết quả điều tra cho Cảnh sát Trưởng à?
“Ừm,.” Fank không ngước lên, khẽ  ậm ừ.
-Em ghi kết quả thế nào?
Fank tránh né câu trả lời chính:
-Anh lấy bản nháp kết quả em để trong ngăn bàn, ghi dùm em vài ý chính trong văn kiện gửi đến Thẩm phán rồi bảo Laphee gõ nhanh kịp gửi chiều nay nhé.
Mar có linh cảm không tốt,..và quả thật, sau khi đọc xong bản báo cáo Fank định gửi cho Cảnh sát trưởng, Mar có cảm giác hụt hẫng..
-Em đã cân nhắc kĩ chưa? Là một mạng người đó…
   Fank buông viết, đến bên chiếc tủ nhỏ dựa sát lò sưởi và ngồi xuống chiếc ghế bành, tiện thể với tay lấy tẩu thuốc..
-Dĩ nhiên Em đã xem xét và đúc kết các tình tiết kĩ rồi anh ạ, ..
Fank ngả người, phả khói thuốc lên trần nhà, chợt Fank cảm thấy một thoáng khó chịu vì câu hỏi của Anh trai, “cứ như đánh giá thấp mình vậy”-Fank nghĩ. Fank ngồi thẳng lưng lên, quay sang Mar, nói giọng bực tức:
-Em biết em đang làm gì mà..
Mar vẫn hỏi tiếp dù biết em trai đang khó chịu:
-Em nói thử xem, Em suy luận thế nào về vụ này?
Dù đang bực tức nhưng Fank biết rằng không thể né tránh câu hỏi này.
“Đây cũng là dịp cho Anh trai thấy mình cũng không kém khi phân tích” –Fank thầm nghĩ.
   Fank đứng lên, đến bên ghế nơi bàn làm việc,..Anh ngồi xuống, chăm chú nhìn vào cuốn sổ tay ,..Fank không vội trả lời,.Mar cũng im lặng chờ đợi…
   Fank khoanh tay, trịnh trọng nói như muốn Anh trai thấy sự nghiêm túc và kĩ lưỡng của mình:
   Quãng thời gian Luci qua Nhà Dòng  và về lại nhà thờ khoảng hơn 1 giờ, em thấy các hố thoát nước trong sân Nhà Dòng bố trí chuẩn và có tất cả bốn hố thu được bố trí chính xác ở các góc, nếu lượng nước mưa như hôm trước dù bị nghẽn cũng chỉ cần hơn hai mươi phút để thông rác cho cả bốn hố.
   Trên cơ thể Soeur Mary có nhiều vết trầy xước, trong khi áo choàng chỉ rách duy nhất một mảng liên tục sau lưng, khi rơi vướng vào đỉnh đá.
  Thời tiết lúc đó tuy mưa đã ngớt nhưng do gió thổi từ phía sau Nhà Dòng lên sân trước nên bên trong Dòng không thể nghe tiếng người la hét hay lớn tiếng nếu có cãi vã hay kêu cứu.
Sàn gỗ gác xép nơi cầu thang và cạnh cửa sổ dính nhiều đất sét và bùn, nếu một mình Soeur Mary trên đó chỉ để lên cất đồ hay đóng cửa sẽ không có nhiều vết như vậy.
   Luci lẽ ra theo thông lệ phải vào chào Mẹ Bề trên rồi mới ra về, khi về dù Cha Eric có bận việc, anh ta cũng phải báo cáo lại việc sau khi Cha đọc kinh xong, nhưng Anh ta không hề báo, chỉ đến khi Cha Eric cho gọi vào mới báo đã xong, lúc đó đã qua gần hai tiếng đồng hồ tính từ lúc Anh ta về.
Fank ngừng nói, Anh lại với tay lấy tẩu thuốc,.Nhưng nghĩ sao lại bỏ xuống, ..
Fank đứng lên, khoanh tay đi lại trong phòng một cách chậm rãi, Mar vẫn im lặng..
-Em dựng lại tình tiết thế này:
   Sau khoảng hơn hai mươi phút khi xong việc, Fank xin phép về (bỏ qua việc không chào Mẹ Bề trên do lúc đó người Anh ta ướt sũng và bẩn, ngại vào sảnh),  khi bước ra cổng, tiếng đập của cửa sổ làm Anh ta chú ý,.
   Luci thấy Souer Mary lui cui ôm dụng cụ vào kho, Anh ta quay lại định giúp Soeur một tay, rồi lại tranh giúp Soeur lên gác đóng cửa..
Rồi Soeur Mary vẫn lên một mình, Luci đứng nhìn, thấy Souer không thể kéo được cửa vào nên vội leo lên..
   Lúc này do hai người cùng đứng sát với nhau, mỗi người đóng một cánh cửa,..sự va chạm và bản năng đàn ông nổi lên,..Anh ta không kềm được nên ôm Souer Mary và có hành động,..Soeur chống cự,..hai người giằng co và khi Soeur Mary bị đè ngã vào bệ cửa, đã trợt chân và lao xuống..
Em nghĩ  Luci chỉ có ý xâm hại tình dục chứ không có ý giết Soeur Mary, có lẽ chỉ là vô tình Soeur ngã vì theo khám nghiệm, Soeur May chưa bị xâm hại tình dục..
Vậy, Em kết luận:  Luci mang tội danh xâm hại tình dục không thành và ngộ sát.
Cả hai tội danh được thành lập.
Nói xong, Fank đi ngay đến bàn làm việc, ngồi xuống,..
-Anh tranh thủ làm dùm em văn kiện gửi Thẩm phán cho kịp chiều nay nhé.
Mar bần thần:
-Em không muốn nghe  ý kiến của Anh à?
Fank ngước lên:
-Không Anh ạ, việc này đơn giản, em suy luận được, không phiền đến Anh đâu..
Mar hiểu đó là câu Fank cố ý xác lập vị trí và khả năng của bản thân.
“Nó xưa nay có bao giờ nghe ai khi đã quyết đâu, cả Mẹ và Cha khi xưa còn sợ cái tính đó  “Mar chua chát thầm nghĩ…”một ngày nào đó, tính này sẽ là thứ hại nó thôi”.
  Mar cũng thừa hiểu, giờ có nói gì cũng vô ích vì Fank là người quyết định.,Nhưng từ sâu thẳm, Mar thấy không cam lòng và Anh cũng có linh cảm không tốt về  quyết định vội vàng này của Fank,..một linh cảm mơ hồ nhưng rất giống với linh cảm của Anh khi đang trên đoàn tàu đi Monaco – sau đó khi về nhà, Cha lâm trọng bệnh và hấp hối…
-Luci, Anh có tự bào chữa cho mình không vì Anh đã từ chối Luật sư chỉ định của Bổn tòa.
Luci ngước lên:
-Dạ, thưa Thầm phán, tôi chỉ muốn nói một câu thôi…
-Được, Anh cứ ngồi nói.
   Vẻ mặt tiền tụy, đôi mắt thâm quầng sau bao đêm mất ngủ, nhìn Luci nhỏ bé làm sao trong bộ đồ phạm nhân và rụt è làm sao khi đôi tay luôn khép vào nhau bởi chiếc còng…
Luci không ngồi, anh đứng lên,..
Hai viên cảnh binh kè hai bên cũng vội đứng lên cứ như sợ Luci sắp tấn công ai đó..
Luci bình thản, quay ra sau,..
  Anh nhìn các Soeur, nhìn Mẹ Bề trên đang ngồi đối diện, gương mặt Thánh thiện, mang nỗi buồn sâu thẳm nhưng không có một chút gì là thù hằn khi nhìn Luci..
 Rồi Cha Eric, Ông nhìn Luci với ánh mắt thương cảm,..Cha Eric là người hiểu rõ Luci nhất, nhưng lúc này Cha cũng chỉ biết vừa nhìn Luci vừa lần tràng hạt như Mẹ Bề trên..
   Rồi Luci thấy, hầu như tất cả mọi người trong ngôi làng bé nhỏ này đều đã có mặt, ai cũng nhìn Luci như muốn nói gì đó, nhưng không có một đôi mắt nào nhìn Anh với nét thù hằn cả, có lẽ họ hiểu – Anh vô tội.
Luci quay lại, nhìn thẳng vào vị Thẩm Phán:
-Tôi vô tội…
Nói xong ba chữ này, Anh ngồi xuống…
Viên cảnh binh đứng nơi cửa dõng dạc:
-Mọi người, mời đứng lên nghe Tòa tuyên án.
Thẩm phán trịnh trọng đeo kính vào, cần một tờ giấy và đọc…
  Luci mơ màng,.Anh rất mệt do ăn uống thiếu thốn, tinh thần suy sụp, cánh tay lại bị ra máu nhiều,..Anh thiếp đi.
…Dậy, dậy..
Luci giật mình mở choàng mắt, ..
   Trước mặt Anh là một căn hầm tăm tối, rộng nhưng toàn là đá,..chính giữa có một bầu đá to đang hừng hực lửa…định thần nhìn kĩ, Anh thấy căn phòng chỉ toàn sắc xám và đỏ,.một người đàn ông phốp pháp, gương mặt tròn như quả bóng, tóc mỏng nhưng dài, phủ xuống đôi vai cũng tròn lẳng. ông ta có đôi mắt đục ngầu, phải nhìn kĩ lắm mới thấy tròng đen,.Luci nhí lại mình -  đang ngồi trên một chiếc ghế sắt hoen gỉ và bị xích quấn chặt từ vai xuống tận đầu gối…
“Tôi đang ở đâu vậy?” Luci hỏi..
Anh chợt nghe vọng lại…  ở đâu ?”…  ở đâu vậy?” cứ như tiếng vọng từ hang núi mà Luci thường hay đi đốn củi cho Nhà thờ để dành cho mùa Đông… tiếng vọng khi Luci gọi đàn khỉ, hú bầy chim trên đỉnh, .nhắc nhở muôn thú đông sắp về,..
Người đàn ông khum xuống, nhìn chăm chú vào Luci:
-Ở nhà của ta..
-Ông là ai?
-Là Sứ giả của Diêm vương…
-Vậy tôi đang ở Hỏa ngục sao?
-Không, đã nói là đang ở nhà của ta..
Luci tò mò:
-Tôi không hiểu..
Người đàn ông đứng hẳn lên…
   Lúc này Luci mới thấy rõ, ông ta là một người lùn, có lẽ đứng chỉ bằng ngang ngực Luci..
-Mi không cần hiểu..
Sứ giả Diêm vương đến bên bầu đá,..lúc này Luci mới thấy rõ, trên miệng bầu đá có một thanh sắt đang được nung đỏ..
   Sứ giả thần chết Diêm vương cầm thanh sắt lên, nhìn chăm chú vào đầu thanh sắt như muốn kiểm tra gì đó…do tầm nhìn xa, Luci cũng chỉ thấy được đầu thanh sắt có một vòng xoắn, nơi ngọn  có một quả cầu nhỏ…Anh chợt rùng mình khi nhớ lại những gì đã được đọc và được Cha….nói cho nghe về các hình phạt khi bị đày xuống Hỏa ngục.
   Sứ giả cẩn thận đặt thanh sắt trở lại , vào đúng vị trí cũ..Ông ta đến trước mặt Luci và bất ngờ ngồi xếp bằng ngay xuống trước mặt Luci,..Luci phải cuối người xuống mới nhìn rõ được Ông ta,..tiếng xích sắt loẻng xoẻng khi vai và hông Luci động đậy..
   Sau khi bị dẫn giải từ Tòa án về trại giam, Luci được đưa ngay vào một căn phòng biệt giam, ..rầm..cánh cửa đóng lại.
Sau khi định thần, Luci mới thấy đây là một căn phòng nhỏ, với tay ra là đụng ngay vách hai bên,..chiều dài vừa đủ cho Luci thẳng chân và dựa lưng vào vách..
(Sau này, khi có cuộc đảo chính, nhà tù này đã bị phe nổi dậy phá bỏ rất nhiều, đây là một trong những nhà tù vào loại khốc liệt và nghiêm ngặt nhất tại Pháp lúc bấy giờ- hiện nay chỉ còn sót lại vài đoạn,.cũng được Chính phủ trùng tu xem như một Di tích..)..

Còn tiếp…

Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Định mệnh

 


Ngắn dài là định mệnh 

Hãy để nét sầu vơi 

Thoáng qua chỉ cuộc đời 

Mi cũng là dài nhất 

Ta vẫn biết… 

Biết ra đi bụi bám kiếp phong trần 

Làm sao tránh nếu dòng đời xô đẩy 

Tán cây thưa dể gì che nắng hạn 

Áng mây chiều đâu dễ xóa tà dương… 

Ta vẫn hiểu… 

Hiểu đời đâu phải dòng sông 

Xa nguồn theo biển mênh mông vẫn về 

Cuộc đời trăm mối não nề 

Lẻn vào tâm khảm lê thê nát lòng 

Ta vẫn mong… 

Mong mây với gió che giông bão 

Dù gió theo mây báo bão về 

Mong lòng ta bớt ủ ê 

Mong còn sót lại đam mê với đời 

Người ơi chốn ấy xin đừng đợi 

Hợp tan duyên số bởi ý trời 

Vui lên gian khó sẽ vơi 

Lời thơ khúc nhạc thảnh thơi cuộc đời… 
  myhoanmy