Phần 1:
Bong,…bong,…bong…
Tiếng
chuông trên ngọn tháp Nhà thờ Thánh Landry vang lên,
mở ra một ngày mới.
Tiếng
bước chân, tiếng nước từ các vòi sen trong Tu viện
Charenton cạnh nhà thờ lại vang lên như lệ thường,.
Nhưng phía sau những âm thanh lệ thường đó tiềm ẩn một ngày
không bình thường. Các nữ tu, các
vị Tư tế hình như có những
hành động thường nhật nhanh hơn, họ vội vàng để mong
kịp buổi
cầu nguyện sớm hơn lệ thường…
Cậu Tu sinh Aneka sau khi hoàn thành công việc kéo chuông
trên đỉnh Tháp, vội vàng bước thoăn thoắt theo bậc thang xoắn ốc
như sợ bị trễ
giờ,.công việc thường ngày cậu làm đã thành nếp
nhưng hôm nay khác hơn…Cậu nhớ
lời Cha Eric - Vị Linh mục
coi quản nhà thờ Thánh
Landry- “…Con ngày mai hãy đặt báo
thức, dậy sớm và kéo chuông sớm hơn ba mươi
phút, sau đó hãy
mở cửa Cung Thánh cho mọi người vào cầu nguyện,..”
--
Cách
Nhà thờ Thánh Landry không xa, trên đường Catinat là nhà
tù Vadies – một nơi
giam giữ nổi tiếng được Vua Saint Louis cho
xây dựng năm 1260. Tại đây được ưu tiên giam
giữ những phạm
nhân mang trọng tội, mang án chung thân khổ sai trong khi chờ
thi
hành án và cả những phạm nhân chờ ngày lên giá treo cổ…
Lúc
này ở Nhà tù Vadies cũng có nhiều âm thanh phát ra sớm
hơn lệ thường, nhưng âm
thanh nghe không ngân nga, không mời
gọi,..một thứ âm thanh cót két, lẻng xẻng lạnh
lùng, rờn rợn phát
ra từ những cánh cửa sắt lâu ngày hoen rỉ,..những vòng xích
sắt to
đùng…
Có
bốn cảnh binh đi theo sau một viên sĩ quan, họ đến phòng
giam số 3 ngay đầu cầu
thang,.Vị sĩ quan mở cánh cửa sắt,..ánh
đèn vàng vọt từ một bóng đèn tròn được
treo cạnh lối ra vào hắt
nhẹ, bên trong phòng giam là một bóng người đang ngồi…
Viên
sĩ quan dõng dạc:
-Luci,
hôm nay Anh phải chịu hình phạt cho tội lỗi của mình theo
phán quyết của Công tố
Quận và lệnh của Thị trưởng.
Người
ngồi trong phòng giam uể oải đứng dậy,..một viên cảnh
binh đến còng hay tay Luci ra sau, tháo cùm chân,..sau đó hai
cảnh binh khác kẹp tay Luci và dắt ra hành
lang.
Luci
có dáng dấp cao gầy, có lẽ hơn ba tháng ngồi trong phòng
kín đã làm nước da
Luci chuyển sang màu tím tái, đôi mắt như
không còn sức sống.
Luci
cố định thần,.. sau khi đã nhìn quen với ánh sáng, cậu vội
ngoái sang, nhìn
ra phía quảng trường,..tuy bị các song sắt san sát
che bớt tầm nhìn, Luci vẫn kịp thấy Tháp chuông Nhà thờ, Luci
như cố tìm gì đó từ đỉnh tháp,. Có lẽ cậu ấy
mong nhìn được âm
chuông còn sót lại mà cậu đã nghe lúc còn ngồi trong phòng.
Đoàn
người một là tâm điểm, còn lại như vệ tinh,..cùng di
chuyển chậm chạp xuống
thang. Xuống đến phòng làm việc của Vị
Quản lí trại, cả đoàn người bước vào để
hoàn tất vài thủ tục trước
khi hành hình,.Tuy bị kẹp chặt bởi bốn cảnh binh to
khỏe, Luci vẫn
kịp thấy một cỗ xe ngựa đang chờ nơi cánh cổng đen sì của trại
giam, Chàng thầm nghĩ “Cả đời ta chưa một lần được ngồi xe
ngựa, hôm nay được
ngồi là may mắn lắm rồi…”
Ngồi
nghe, lăn tay vào các giấy tờ,..Luci cứ như mất hồn, không
phải do sợ, Luci có cảm giác như nghe được tiếng cầu nguyện,
tiếng đọc kinh từ Nhà thờ vọng lại,
Luci mắt nhìn trang giấy nhưng
miệng thì lẩm nhẩm đọc theo..''.Lạy Chúa lòng
lành vô cùng, xin
người hãy che chở cho con,..”
Luci
được đưa lên xe ngựa, một vị sĩ quan khác còng chân cậu
vào thanh móc sắt mà
người ta đã hàn vào thành xe ngựa.
Hai
cảnh binh leo lên, ngồi hai bên Luci, sau đó lại có thêm một
cảnh binh leo lên
gồi đối diện,..
Đi
thôi..Một tiếng hô của một vị sĩ quan…
Xe
ngựa lóc cóc lăn bánh, Luci ngoái nhìn..phía trước có hai
Cảnh binh cưỡi ngựa dẫn
đường, phía sau cũng có thêm hai cảnh
binh, ai cũng vắt chéo một cây súng trường,
ngoặc ra sau lưng.
Khi
xe ngựa chạy đến chân quảng trường, Luci chồm người nhìn
ra, một cảnh binh vội
chụp áo Luci..
-Không
được..
“Tôi
muốn nhìn Tháp chuông lần cuối” Luci nói như năn nỉ.
-Không
được – viên cảnh binh lại nói.
Lúc
này viên cảnh binh ngồi đối dện mới ra dấu cho anh kia như
bảo..”kệ nó”.
Luci
kịp nhìn thấy trên bancông Nhà thờ có một nhóm đông cả
các vị chủ tế, phó tế, nữ
tu và có nhiều giáo dân đang đứng nhìn
theo, tay họ liên tục làm dấu
Thánh..Luci bất chợt theo phản xạ
cũng đưa tay làm dấu Thánh., khi “Amen”, Luci
không mất công
chắp tay vì cả hai tay đã bị còng sát vào nhau..
Nơi đặt giá treo cổ như thường lệ, tận chân đồi Sain, cuối phố.
Xe ngựa chạy qua một khu chợ, giờ này mà chợ cũng khá đông do
đây là chợ đầu cung cấp các loại rau quả cho cả Thành phố...
Chỉ còn cách Nơi hành hình hơn 500m, chạy qua một nghĩa trang
là đến...
Lúc này trời vẫn chưa sáng hẳn, do đã ra ngoại vi nên nhà cửa
cũng thưa hẳn, Luci còn kịp thấy những giọt sương đọng trên các
tán lá cây được trồng dọc theo hàng rào nghĩa trang.
-Chạy chậm thôi..
Tiếng viên cảnh binh nói vọng ra với người khiển ngựa.
Do đêm qua có một trận mưa, đường nơi đây lại là đường đất
và có pha sét trắng nên trơn trượt..Chợt xe ngựa chao mạnh, bánh
xe bên dãy ghế Luci ngồi bị lọt vào một vũng sét trắng, cộng thêm
sự mất cân bằng do ghế có ba người ngồi, cỗ xe ngựa lật nhào...
...Ngược thời gian, cách lúc xe ngựa bị lật hơn ba tháng...
Hết
phần 1
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét