Kẻ dừng, người đợi mới còn cơ hội bên nhau...
Liễu liễu buông rèm tâm đã tịnh
 
 
Quên tình bỏ nhớ sống an vui
 
 
Mắt cười tim lạnh sao nghe nhói
 
 
Thơ thẩn chiều hôm đón gió buồn
 
 
Nhớ nhớ mong mong tim thổn thức
 
 
    Quên quên lãng lãng tựa đông về
 
 
  Có ai thấu hiểu tình cô lữ
 
      Mong khách dừng chân mỏi bước tình....
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét